LỄ PHỤC SINH 2021
THẮP SÁNG SỨ ĐIỆP TÌNH THƯƠNG
Đêm canh thức Vượt qua khởi sự bằng nghi thức thắp sáng nến Phục sinh và ba lần chủ tế vừa giơ cao nến sáng vừa tung hô: “Ánh sáng Chúa Kitô”. Đó là ánh sáng những ngọn nến nhấp nhô giữa trời đêm.
Với phụng vụ, ánh sáng ấy biểu trưng cho điều mà chủ tế tuyên xưng: “Ánh sáng Chúa Kitô”. Vì thế, ánh sáng trong đêm gọi về ý nghĩa thiêng liêng và thánh thiện: Chúa Kitô chiếu giãi Ánh Phục sinh giữa những đêm tối trần gian.
Những đêm tối ấy chính là bóng tối trong đời mà thế giới và từng người có thể đang đối mặt. Nó là tội lỗi, là cám dỗ, hoặc những khổ đau, những lúc thiếu vắng niềm tin, bị chao đảo, bị mất phương hướng.
Đêm tối ấy còn là những nghi kỵ mà những người thân trong gia đình dành cho nhau. Vợ chồng không đủ niềm tin vào nhau, gia đình ly tán.
Bóng đêm như ập xuống cuộc đời mỗi người khi bị tấn công bởi những thất bại, bởi chạm phải sự nham hiểm của lòng người, hay mất mát trong việc làm ăn, lúc bệnh tật, lúc rơi vào hoàn cảnh bi đát mà không còn chỗ nương tựa…
Ngay lúc này, dù ơn Phục sinh đã soi rọi, dịch tễ vẫn như vũ bão, tàn sát cơ man đồng loại của mình. Người chết, chết trong đơn độc, trong tủi phận.
Nhiều quốc gia, bệnh nhân tăng đến nỗi không kịp chữa trị, đành chọn lựa những ưu tiên về sức khỏe, tuổi tác và cơ may sống sót cao hơn…
Hơn một năm, đại dịch toàn cầu đã khiến nhân loại phải chứng kiến nhiều bi thương. Trong đó, người thân còn sống thậm chí không thể chứng kiến người thân chết. Họ biết người thân chết mà không biết làm sao cứu chữa…
Bóng đêm của đại dịch khắc sâu vết hằn không dễ xóa trong lịch sử nhân loại. Bóng đêm đau đớn. Bóng đêm không gồm những giọt sương nhưng ngập tràn nước mắt. Bóng đêm ghê rợn. Bóng đêm mang đầy nỗi chết chóc…
Bóng đêm dày đặc. Nó khiến bao nhiêu người hoang mang, nghi nan, nao núng, mất niềm tin vào cuộc sống, mất đức tin vào Đấng mình tôn thờ.
Với bản thân, trải qua quá nhiều đêm tối trong đời mình, trong đời những người thân và của biết bao sinh linh mà mình chứng kiến, cũng như chính trận dịch thiên niên kỷ, tôi càng thâm tín: Ánh Phục sinh được công bố giữa thực tại của đời sống phủ đầy bóng đêm, càng khiến niềm tin Phục sinh thật ý nghĩa.
Dù đi giữa đường hầm, vẫn có đó Ánh sáng. Bên trên đường hầm, Ánh Phục sinh chan chứa thắp đầy ủi an, hy vọng, tình yêu, lẽ sống, ý nghĩa sống…
Bởi đó chính là “Ánh sáng Chúa Kitô”. Vì thế, đang khi mừng lễ Phục sinh, mừng mùa Phục sinh, tôi thấy mầu nhiệm Phục sinh đang vượt thắng, đang soi rọi từng ngõ ngách của thế giới này.
Có một đáng tiếc: Tôi từng nghe những nói về “thế giới Kitô giáo” (châu Âu), không phải cảm thông nhưng cười cợt giữa lúc dịch hoành hành dữ dội…
Với cái nhìn của loài người, hôm nay người này có thể tự đắc vì chiến thắng của bản thân, người kia có thể đang lầm lủi bước đi.
Nhưng với đức tin Kitô của mình, tôi muốn trưng cho mọi người, và nếu có thể, nói với cả loài người rằng, chúng ta đang giáp mặt cùng đêm tối dày đặc. Chúng ta đang trải qua đau thương của lịch sử cứu độ mà người Dothái – dân riêng của Thiên Chúa – xưa phải đối diện: hết nô lệ đến lưu đày; hết lưu đày này đến lưu đày khác; tất cả những thứ thiêng liêng nhất: tôn giáo, quốc gia, dân tộc, lịch sử, văn hóa, luật pháp của riêng mình… đều bị cáo chung.
Cho nên quá ý nghĩa, khi giữa bóng đêm mà chúng ta mừng lễ Phục sinh; giữa bóng đêm mà chúng ta thắp sáng nến Phục sinh; giữa trời đêm dày đặc, chúng ta tuyên xưng Chúa sống lại. Giữa bóng đêm, niềm tin chúng ta không giảm mà như tăng cao…
Đường hy vọng ở phía trước. Dân Dothái khi đi trong bóng tối đã không nhìn thấy bất cứ điều gì. Nhưng sau khi mọi sự đã đi qua, họ mới nhận ra, bàn tay Chúa dẫn đưa quá diệu kỳ.
Có những lúc, Chúa phải đánh đòn chúng ta, Chúa phải giáo dục chúng ta. Chúa phải dùng ngọn roi thật đau, thật thấm thía để lôi chúng ta về phía Chúa.
Nếu bây giờ, ai đứng ngoài nhìn vào những quốc gia có truyền thống Kitô – lại có quá nhiều người ngã xuống, nhiều người còn lại thì đau khổ, gục ngã – lại mỉa mai họ bị đày đọa, thì đó là cái nhìn của con người, cái nhìn nông nổi.
Cái nhìn vô cảm ấy đúng hay sai, tôi không xét đoán. Chỉ xin ghi nhớ: Mỗi người có một thân phận. Thân phận từng người không do mình nắm số mệnh. Ai cũng tin, số mệnh của đời người do một Đấng quyền năng khác nắm giữ.
Đứng trước những hoàn cảnh đau thương, tê tái, là người đúng nghĩa thì không phải dùng những lời sát phạt, đả kích, gièm pha để tuôn ra trong lúc này.
Nếu là người đúng nghĩa, chúng ta sẽ có ánh nhìn cảm thông, có đôi mắt ứa lệ cùng, có sự sớt chia, thương cảm.
Xin Chúa ban cho những ai đang lâm hoàn cảnh khổ đau, những gia đình, những phận người đang bị bóng đêm đè bẹp được nhìn thấy Ánh sáng Phục sinh là chính Chúa Kitô chiến thắng mà Hội Thánh đang công bố.
Xin Chúa ban cho từng người niềm hy vọng, để giữa cõi đời, nếu còn đó ngọn roi Chúa giáo dục, sẽ bám vào Chúa, tin tưởng Chúa nhiều hơn.
Đặc biệt, những ngày ôn dịch đen tối, từng người vững vàng trong Ánh sáng Phục sinh của Đấng Toàn Năng, để cùng phục sinh vinh hiển với Chúa.\
Nguồn: vietcatholicnews.net
Tin cùng chuyên mục:
Tiền Chủng Viện Thánh Liêm khai giảng năm học mới
Cáo phó: Ông Cố Inhaxiô Đoàn Như Bắc
Cáo phó: Ông Cố Giuse Vũ Văn Khiêm
Kỷ niệm 15 năm Hồng Ân Giám mục của Đức Cha Giáo phận