Giải nghĩa và hát mẫu Thánh vịnh 46 – Lễ Chúa Lên Trời

Listen to this article

Thánh vịnh 47 (46) là bài khải hoàn ca mừng Thiên Chúa, Đấng chiến thắng. Người là Vua khắp hoàn vũ. Bài ca này được kể vào số những “Bài ca Chúa thăng Thiên.” Bài ca gồm 9 câu được chia thành 2 phần song song.

LỄ CHÚA THĂNG THIÊN

Tv 47:2-3, 6-7, 8-9

Thánh vịnh 47 (46) là bài khải hoàn ca mừng Thiên Chúa, Đấng chiến thắng. Người là Vua khắp hoàn vũ. Bài ca này được kể vào số những “Bài ca Chúa thăng Thiên.” Bài ca gồm 9 câu được chia thành 2 phần song song.

  • Phần đầu từ câu 2-6 khởi đi với lời mời gọi muôn dân hãy vỗ tay mừng Đức Chúa vì Người là Đấng Tối Cao, Đấng khả uý, là Vua Cả thống trị khắp địa cầu.
  • Phần sau từ câu 7-9 giống như phần đầu khởi đi từ một lời mời gọi muôn dân hãy đàn ca lên mừng Đức Chúa vì Người là Vua toàn cõi địa cầu, là Vua thống trị chư dân, là Đấng siêu việt ngàn trùng.

Bối cảnh của bài ca này có thể xuất phát từ biến cố vua Đavít và toàn thể nhà Ít-ra-en rước Hòm Bia Đức Chúa lên giữa tiếng hò reo và tù và. Họ đặt Hòm Bia Đức Chúa vào chỗ đã dọn giữa lều vua Đavít đã dựng sẵn. Vua Đavít dâng lên trước nhan Đức Chúa những lễ toàn thiêu và kỳ an. Sau khi đã hoàn tất, vua Đavít nhân danh Đức Chúa các đạo binh chúc phúc cho dân (x. 2 Sam 6,15-18).

Hôm nay bài ca này được ca vang trong ngày Lễ Chúa Thăng Thiên diễn tả niềm vui tột đỉnh của Giáo Hội cũng như của mỗi người Kitô hữu chúng ta. Vui vì Đức Giêsu đã chiến thắng tử thần, đã sống lại hiển vinh. Hôm nay, chúng ta, trong niềm hân hoan reo hò, rước Người về trời với niềm hy vọng một ngay kia Người sẽ rước chúng ta vào hưởng niềm vui hành phúc vơi Chúa Cha trong Vinh quang Thiên Quốc.

Trong niềm vui tràn đầy hy vọng ấy, chúng ta cùng ca vang lời tán tụng Đức Giêsu Kitô, vị Quân Vương thống trị toàn cõi địa cầu.

Lm. Antôn Trần Văn Phú

Trả lời